Trên mỗi chặng đường đã đi qua là những dấu ấn không thể nào quên trong tâm trí của mỗi chúng ta. Mới ngày nào thôi, những cô bé, cậu bé còn bỡ ngỡ, lạ lẫm khi bước vào ngôi trường mầm non, một môi trường hoàn toàn mới, khác xa nhiều với ngôi nhà mà các con đã quen thuộc. Những ngày đến trường đầu tiên, các con còn bịn rịn không chịu rời xa vòng tay của bố mẹ, các bạn khóc to đến lạc cả giọng. Có những bạn không chịu ăn, không chịu ngủ, có bạn thì luôn giữ khư khư một đồ vật mang từ nhà đến cả ngày mà không chịu rời xa, thậm chí có những bạn vào lớp rồi cũng không chịu cởi dép, thỉnh thoảng lại đưa ánh mắt ra cửa trông chờ một bóng dáng người quen đi đến.Vậy mà giờ đây các con đã khôn lớn thật rùi ,biết buồn biết khok biết bịn rịn khi phải chia tay cô.Cô đã từng dạy các con những điều tốt đẹp nhất về trường tiểu học, cô đã gieo vào trong mỗi các con những hình ảnh đẹp nhất về trường tiểu học để các con có được sự thích thú và tự tin khi bước vào lớp 1… Nhưng các con biết không, cứ mỗi lần thấy các con hồ hởi khi nói về trường tiểu học thì trong lòng các cô lại mang một thoáng buồn khó diễn tả. Dù biết rằng sẽ có ngày hôm nay… thế nhưng khoảng thời gian này trong lòng các cô thật nhiều cảm xúc.
Giờ chia tay đã đến, bạn ơi! Mới đây thôi ta cùng với nhau.
Tay trong tay vai sát vai, ta vui đùa…
Này bạn thân ơi, giờ này chia tay và xin nhớ
Trong tim ta luôn khắc ghi bao kỉ niệm.
Dù thời gian trôi, dù nhiều ngăn cách và xin nhớ nhau từ đây.
Cảm ơn các con vì đã đến bên cô, đã luôn ở bên cô, đồng hành cùng các cô trong suốt năm hoc qua.Các cô sẽ nhớ các con rất nhiều!